Tổng hợp 50+ bài văn mẫu về bài thơ Viếng lăng Bác của tác giả Viễn Phương được tuyển chọn từ những bài văn mẫu hay của các em học sinh lớp 9 trên cả nước giúp các em học sinh lớp 9 có thêm tài liệu tham khảo từ đó biết cách viết văn nghị luận bài thơ Viếng lăng Bác ” của Viễn Phương dễ dàng hơn.
Bài văn về bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn Phương (Mẫu 1)
Bác Hồ – vị lãnh tụ vĩ đại, vị cha già kính yêu của dân tộc Việt Nam. Thực hiện tâm nguyện và sự nghiệp cả đời – sự nghiệp cứu nước, năm 1946 Bác Hồ đã ra đi mãi mãi. Bác ra đi trong niềm tiếc thương của hàng nghìn người dân Việt Nam:
“Trong những ngày qua, thật đau đớn khi nói lời tạm biệt
Đời đầy nước mắt, trời mưa…”
Tiếng khóc nghẹn ngào ấy vẫn còn rền rĩ, đau đớn cho đến 7 năm sau, còn vang vọng trong những vần thơ của Viễn Phương. Sau chuyến viếng thăm Lăng Bác, với niềm tiếc thương khôn nguôi và lòng thành kính thiêng liêng, Viễn Phương đã sáng tác bài thơ Viếng Lăng Bác.
Mở đầu bài thơ là cảm xúc bất ngờ xen lẫn lo lắng của tác giả:
“Tôi vào Nam viếng lăng Bác
Thấy trong sương hàng tre
Ồ! Hàng tre xanh Việt Nam
Giông bão vẫn đứng xếp hàng”
Nhà thơ sử dụng đại từ “con-Bác” để thể hiện tình cảm gần gũi, thân thiết và tình cảm sâu nặng đối với Bác. Bác Hồ là vị cha già của dân tộc, hàng triệu người Việt Nam đều là con của Bác. Người đem ánh sáng che chở, bao bọc dân tộc. Giờ phút này, sau bao nhiêu năm, em đã về với lăng Bác, về trong vòng tay Bác để nhìn hình hài thân yêu ấy. Miền Nam gợi khoảng cách địa lý nói lên một tình cảm đặc biệt. Trong những năm tháng chiến đấu gian khổ, Bác Hồ luôn dõi theo, quan tâm đến đời sống của đồng bào miền Nam. Trong Bác luôn có một khát vọng cháy bỏng là đất nước thống nhất, Nam Bắc sum họp để Bác về thăm những người con của quê cha đất tổ. Trái tim Bác và trái tim miền Nam hòa làm một. Miền Nam luôn mong nhớ Bác Hồ da diết, da diết. Tình yêu ấy thiêng liêng, sâu nặng, ngọt ngào như tình mẹ:
“Ở cuối Nam Cực
Trong màu xanh của rừng ngập mặn
Giữa tiếng sóng nước rì rào
Người quê tôi theo cách riêng của họ
Xây dựng một ngôi đền
Thờ Bác kính yêu”
Chính tình yêu thương dạt dào ấy đã thôi thúc người con vượt vạn dặm ra Bắc viếng lăng Bác. Nhà thơ đã sử dụng cách nói tránh “thăm hỏi” để kìm nén những cảm xúc đau xót đang trào dâng trong lòng. Hình ảnh đầu tiên ghi lại hành trình của tác giả là hàng tre. Hàng tre xanh vươn mình ẩn hiện trong sương mờ. Khi còn sống, ông luôn mang trong mình tình yêu thiên nhiên cháy bỏng, sống và hòa mình với thiên nhiên cho đến khi ông nằm xuống, thiên nhiên vẫn ở bên ông. Hình ảnh hàng tre giản dị, gần gũi, mộc mạc như chính con người Bác Hồ, cuộc sống của Bác cũng mộc mạc, giản dị. Cây tre còn là biểu tượng cho vẻ đẹp của con người Việt Nam – kiên cường, vững vàng, bất khuất. Tre gắn bó mật thiết với đời sống nhân dân ta, tre lao động sản xuất, tre tham gia chiến trường, tre giữ làng, giữ nước, giữ nhà tranh, giữ đồng lúa chín. Dù mưa gió, bão táp, tre vẫn đứng cùng dân tộc bảo vệ đất nước. Những hàng tre bạt ngàn, xanh mướt, thẳng tắp vươn dài bên lăng Bác như chính sự hiện diện của những người con đất Việt quây quần bên Bác, vươn mình đưa đất nước phát triển, hội nhập quốc tế. Chứng kiến hình ảnh đẹp nên thơ ấy, Viễn Phương không khỏi thổn thức, vô cùng xúc động: “Ôi”. Chữ O vang lên với bao cảm xúc, nỗi nhớ và niềm tự hào thiêng liêng.
Và rồi theo chân tác giả, nhà thơ vào lăng Bác. Nhìn Bác thấy cha già hiền từ nằm đó trong lòng nhà thơ dấy lên bao liên tưởng:
“Ngày ngày nắng qua lăng
Thấy một mặt trời đỏ trong tay lái nên”
Câu thơ có hai hình ảnh ông mặt trời. Mặt trời ở câu thơ đầu là mặt trời tự nhiên. Hình ảnh ông mặt trời ở câu thơ thứ hai là hình ảnh ẩn dụ về Bác Hồ. Bác như vầng trăng sáng của dân tộc Việt Nam, Bác là trái tim ấm áp, là trung tâm của núi rừng Đại Việt. Dù Bác đã đi xa nhưng vẻ đẹp của trí tuệ và nhân cách của Người vẫn ngời ngời, bao la, rực rỡ soi sáng muôn nơi. Sau đó:
“Ngày qua ngày dòng người bước đi trong tình yêu
Kết thúc bảy mươi chín mùa xuân cúng dường”
Cả cuộc đời Bác Hồ đã cống hiến cho nhân dân, cho đất nước. Bảy mươi chín tuổi là bảy mươi chín năm Bác cống hiến cho dân tộc, bảy mươi chín mùa xuân rực rỡ. Hàng triệu trái tim người dân Việt Nam đã về đây dâng lên Bác những bó hoa tươi thắm với lòng biết ơn và kính trọng vô hạn.
Cảm xúc của Viễn Phương dâng trào khi nhìn hình ảnh Bác Hồ:
“Tôi nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa vầng trăng sáng dịu dàng
Ý thơ nói lên con người Bác hiền hòa, thanh thản. Bác ra đi khi đã thực hiện được tâm nguyện cả đời của Bác là độc lập dân tộc, thống nhất đất nước. Bác về với giấc ngủ vĩnh hằng là về với đất mẹ thân yêu. Trong câu thơ còn có hình ảnh “trăng”. Vầng trăng là người bạn thân thiết, đồng hành cùng Bác Hồ. Vầng trăng của cách mạng, vầng trăng của thi ca và giờ đây vầng trăng ấy vẫn ở bên em. Giấc ngủ vĩnh hằng của Người thật yên bình, giản dị, lãng mạn và đẹp đẽ, đúng như những phẩm chất đáng quý của Người.
Dẫu vậy, nhà thơ vẫn không khỏi đau đáu:
“Dẫu biết bầu trời xanh mãi
Mà sao nghe nhói trong tim”
Vẫn biết rằng sinh, lão, bệnh, tử là quy luật của tự nhiên và Bác Hồ cũng không ngoại lệ. “Bầu trời xanh” tượng trưng cho sự bất tử. Bác đã đi xa nhưng hình ảnh của Bác sẽ mãi sống mãi trong lòng người dân Việt Nam. Bác Hồ luôn dõi theo và đồng hành cùng nhân dân ta trên mọi chặng đường phát triển. Dù đã biết và đã được an ủi, nhưng trái tim nhà thơ vẫn nhói lên một niềm đau và sự ân hận không nguôi.
Và chuyện gì đến cũng phải đến. Đã đến lúc nhà thơ phải rời miền Bắc, rời lăng Bác. Những giọt nước mắt tràn mi diễn tả bao cảm xúc trong lòng tác giả:
“Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác?
Bạn muốn trở thành bông hoa thơm ở đâu?
Muốn làm nơi này trúc hương vị…”
Nhà thơ muốn được hóa thân thành con chim, thành bông hoa thơm thành cây tre ngút ngàn, thành những đồ vật gần gũi để dâng lên Bác, làm đẹp thêm nơi Bác nằm, mang những gì tinh túy nhất của Người. bảo vệ giấc ngủ bình yên của Bác. Những điều gần gũi, giản dị nhưng lại là khát vọng mãnh liệt, là tình cảm lớn lao, sâu nặng mà nhà thơ dành cho Bác Hồ. Những giây phút rời lăng Bác là những giây phút lưu luyến nhất, ấm áp nhất, dạt dào cảm xúc nhất. Kết thúc bài thơ là dấu … cũng như nỗi lòng riêng của tác giả còn quá nhiều điều muốn giãi bày, nỗi niềm trai dài.
Bài thơ là tiếng nói của trái tim tác giả, hay cũng chính là tiếng nói của người dân Nam Bộ, của người dân Việt Nam. Tấm lòng kính yêu, kính trọng thiêng liêng ấy đối với vị cha già dân tộc ấy luôn sáng ngời, cháy bỏng, nhiệt huyết trong trái tim mỗi người con Việt Nam thân yêu hôm nay và mãi mãi.
Bài văn về bài thơ Viếng lăng Bác của Viễn Phương (Mẫu 2)
Bác Hồ – vị cha già kính yêu của dân tộc. Anh đã hy sinh để bảo vệ và xây dựng đất nước khỏi quân xâm lược. Bác mất đi là niềm tiếc thương của cả dân tộc. Thiếu nhi các nước về bên Bác, vào viếng Bác nghỉ ngơi cuối cùng. Và trong lần vào Lăng viếng Bác, nhà thơ Viễn Phương đã viết nên những vần thơ ấm áp, chan chứa tình cảm thiêng liêng dành cho Bác – vị cha già kính yêu của dân tộc.
Em vào Nam viếng lăng Bác
Thấy trong sương hàng tre
Ôi hàng tre xanh xanh Việt Nam
Mưa bão rơi thẳng hàng
Mở đầu bài thơ là hình ảnh các cháu thiếu nhi đến viếng Bác. Đại từ nhân xưng “con” là sự tôn kính, kính trọng đối với vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc. hình ảnh hàng tre xanh đứng thẳng, hình ảnh làng quê Việt Nam hiện lên trong mắt người đọc. Bác là người giản dị, rất yêu thương đồng bào. Khi Bác mất, bên cạnh Bác không phải là những bông hoa đắt tiền mà là những hàng tre xanh, thể hiện ý chí, nghị lực của những người con Việt Nam luôn trường tồn với sức sống mãnh liệt.
Ngày qua ngày nắng qua lăng
Nhìn thấy một mặt trời đỏ trong tay lái nên
Hôm nay dòng người lững thững đi trong tình yêu
Hết bảy mươi chín mùa xuân cúng dường
Câu thơ xuất hiện hình ảnh hai mặt trời. Mặt trời đầu tiên là mặt trời theo nghĩa đen, hiện tượng của tự nhiên. Ông mặt trời ở câu thơ thứ hai là hình ảnh ẩn dụ về Bác Hồ. Bởi trong lòng những người con của Tổ quốc, Bác Hồ là duy nhất. Nếu mặt trời sưởi ấm vạn vật thì Bác Hồ cũng chính là mặt trời sưởi ấm trái tim thiếu nhi Việt Nam và cũng là ánh sáng soi rọi cuộc đời các em. Để rồi trong lòng nhân dân hình ảnh của Bác Hồ không bao giờ mất đi, Bác vẫn được con cháu cắm những bông hoa đẹp nhất để tưởng nhớ 79 năm tuổi xuân của Người.
Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa vầng trăng sáng dịu dàng
Vẫn biết bầu trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói trong tim
Dù trong trái tim của mỗi người con, Bác vẫn mãi mãi ở đây, nhưng chúng tôi vẫn không thể quên một điều rằng Bác đã thực sự ra đi mãi mãi. Khiến tác giả “nghe trong lòng”. Các cháu thiếu nhi lúc này chỉ mong một điều là Bác có cuộc sống thật bình yên vì khi còn ở thế gian này Bác đã luôn chăm lo cho đời sống của các cháu con cháu đất nước. . Giờ đây, Bác đã luôn thanh thản, yên nghỉ mà sao những nỗi niềm ấy vẫn cứ nhói đau trong lòng không sao xua đi được.
Vào Nam nước mắt rưng rưng
Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác?
Bạn muốn trở thành bông hoa thơm ở đâu?
Muốn làm nơi này vị tre
Ở khổ thơ cuối, dường như tác giả đã thoát ra khỏi cảm xúc dâng trào tột độ. Hàng loạt từ “muốn làm” như nói lên suy nghĩ của tác giả. Biện pháp liệt kê được sử dụng trong toàn bài thơ nhằm thể hiện tư tưởng, tình cảm của tác giả. Ngày mai phải xa Bác nhưng tác giả vẫn còn đây nỗi nhớ da diết, không muốn về, chỉ muốn được là bông hoa, là con chim để hàng ngày Bác được ở bên, dõi theo. Bác cho ngủ. .
Tóm lại, bài thơ là tình cảm sâu nặng của tác giả đối với Bác Hồ – vị cha già của dân tộc. Lời tâm sự, mong ước của tác giả cũng là tiếng nói từ trái tim của tất cả những người con trên cả nước. Hình ảnh người cha luôn hết lòng hy sinh vì nước giúp đất nước được giải phóng khỏi ách áp bức bóc lột, khỏi kiếp sống nô lệ. Đoạn thơ là một bức tranh tình cảm giàu chất trữ tình, đằm thắm, thiết tha. Bằng những hình ảnh ẩn dụ tinh tế, giàu tính thẩm mĩ và những biện pháp tu từ đặc sắc… đã thể hiện tình cảm chân thành, tha thiết, sâu sắc của nhà thơ cũng như của đồng bào miền Nam đối với Bác Hồ. vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc. Dù nay Người đã thể hiện những phẩm chất cao đẹp và những đóng góp to lớn, cao cả, nhưng sự nghiệp cách mạng của Người sẽ mãi trường tồn trong lòng người dân Việt Nam.
Xem thêm các bài văn mẫu lớp 9 hay, chọn lọc:
Mục Lục Văn Mẫu | Văn học hay 9 theo từng phần:
Các bộ đề lớp 9 khác