Cảm nghĩ về bài hát hay nhất Cổng Trường Mở Ra
Đề bài: Phát biểu cảm nghĩ về tác phẩm “Cổng Trường Mở Ra” của Lý Lân.
Bài giảng: Cổng trường mở ra – Cô Trương San (giáo viên )
Bài Cổng trường mở ra của Lý Lan đã đăng trên báo Yêu trẻ em số 166, ra ngày 1-9-2000 tại TP.HCM.
Trong cuộc đời học sinh, hầu như ai cũng trải qua ngày đầu tiên đi học, nhưng ít ai để ý đến mẹ mình đã làm gì và nghĩ gì vào đêm trước ngày đầu tiên đi học đó. Bài văn trên đã phản ánh tâm trạng của người mẹ trước ngày đưa con đến lớp, tình yêu thương vô hạn của người mẹ dành cho con và khẳng định vai trò to lớn của trường học đối với cuộc đời mỗi con người.
Đêm trước ngày khai giảng, mẹ trằn trọc không ngủ được. Phần vì lo chuẩn bị mọi thứ cho con, phần vì trong ký ức của mẹ đang xôn xao những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ. Mỗi khi nhắm mắt lại, hình ảnh ngày đầu tiên đi học của mẹ lại hiện ra thật rõ. Người mẹ muốn khắc sâu ấn tượng ngày đầu tiên vào lớp một trong ký ức của con mình, để mấy mươi năm sau nó vẫn còn nhớ. Ngày mai, mẹ sẽ đưa con đến trường và nhắc con phải can đảm bước vào thế giới diệu kì sau cánh cổng.
Bài thơ trữ tình, không biến cố, không cốt truyện mà chủ yếu thể hiện tâm trạng lo lắng, bồn chồn của người mẹ trước ngày trọng đại của cuộc đời đứa con thân yêu.
Hoàn cảnh giống nhau, nhưng tâm trạng hai mẹ con lại khác.
Cậu bé sáu tuổi hồn nhiên, ngây thơ và dễ thương. Dù ngày mai đã là học sinh lớp 1 nhưng đêm nay, giấc ngủ đến với cậu dễ dàng như uống một ly sữa, ăn một viên kẹo. Người mẹ mải mê ngắm nhìn đứa con đang say giấc: Khuôn mặt thanh tú của đứa trẻ gối lên chiếc gối mềm, đôi môi hé mở, đôi khi mím lại như ngậm một viên kẹo. Đây là những khoảnh khắc hạnh phúc của một người mẹ, không gì có thể thay đổi được.
Cậu bé háo hức chờ đợi ngày mai đến trường cũng giống như háo hức chờ đợi một chuyến đi xa, chỉ khác là cậu cảm thấy mình đã lớn.
Hôm nay mẹ đã lo cho nó đủ rồi, quần áo mới, giày mới, cặp mới, vở mới, mọi thứ đã sẵn sàng ở đâu đó, không còn lo lắng gì ngoài việc ngày mai thức dậy. cho đúng giờ. Tác giả miêu tả chính xác tâm trạng vô tư của đứa con, qua đó làm nổi bật tâm trạng lo lắng, yêu thương của người mẹ.
Hàng ngày, khi con trai đã ngủ, người mẹ lại thu dọn đồ chơi mà con vứt vương vãi khắp nhà: chiếc xe bọc thép dưới gầm ghế, cạnh chân bàn, rô-bốt nhựa… Các con thú được dàn trận thành hàng. một cuộc chiến của Sư tử – Khủng long… Nhưng hôm nay, cậu bé đã hăng hái thi cùng mẹ dọn dẹp vì mẹ nói: Khi con đến trường, con là học sinh trong lớp. Một rồi. Dù không hiểu lắm nhưng có lẽ cậu bé hiểu rằng mình đã lớn và muốn giúp đỡ mẹ.
Trái ngược với tâm trạng yên bình của đứa con, đêm nay người mẹ trằn trọc không ngủ được. Mọi việc đã xong xuôi, mẹ cũng tự dặn lòng phải đi ngủ sớm. Mẹ đi ngủ mà lòng cứ trằn trọc nghĩ về con: Ba năm rồi con đi học, ba tuổi, vào mẫu giáo, con đã biết thế nào là trường, lớp, cô giáo, bạn bè. . Ngay ngôi trường mới, em đã làm quen từ những ngày hè. Một tuần trước ngày khai giảng, tôi làm quen với bạn mới, thầy cô mới, tập xếp hàng, tập đi, tập đứng để chuẩn bị cho buổi lễ khai giảng long trọng này. Tôi tin rằng các em sẽ không bỡ ngỡ trong ngày đầu tiên đến trường.
Mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng và cô thực sự không lo lắng đến mức mất ngủ, nhưng có một điều gì đó khiến cô không thể diễn tả được: Chỉ cần nhắm mắt lại và nó dường như vang vọng bên tai khi đọc bài báo. Mỗi năm, cứ vào cuối thu… mẹ lại âu yếm nắm tay dắt tôi đi trên con đường làng dài và hẹp. Hóa ra những câu văn hay, du dương trong bài Tôi đi học của Thanh Tịnh mà mẹ chị thuộc lòng mấy chục năm trước, nay lại hiện về rõ mồn một trong ký ức chị, làm sống lại bao kỷ niệm yêu dấu. của tuổi học trò.
Vậy là đã rõ, người mẹ trằn trọc nhớ lại ngày đầu tiên đi học:
Khi mẹ tôi còn nhỏ, trường học đã nghỉ hè hoàn toàn, ngày khai giảng là ngày đầu tiên các em học sinh lớp 1 đến trường để gặp cô giáo mới, bạn mới. Thế nên ấn tượng về ngày đầu tiên đi học ấy của mẹ tôi rất sâu sắc. Tôi vẫn nhớ như in cảm giác hồi hộp, lo lắng khi cùng bà đi dạo gần trường và sự hốt hoảng khi cổng trường đóng lại, bà ngoại đứng ngoài cổng như đứng ngoài thế giới mà cháu vừa bước vào.
Đây là một đoạn miêu tả tâm trạng rất tinh tế và giàu cảm xúc bởi nó gợi lại những kỉ niệm đẹp về tuổi thơ của mỗi người.
Người mẹ đang tâm sự, ôn lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của con.
Từ xưa đến nay, người mẹ muốn ghi khắc ngày đầu tiên đến trường vào ký ức của con một cách nhẹ nhàng, cẩn thận và tự nhiên. Để rồi, bất cứ một ngày nào trong đời, khi nghĩ lại, lòng tôi cũng trào dâng những cảm giác bùi ngùi, khắc khoải.
Để khẳng định tầm quan trọng của ngày đầu tiên đi học, mẹ tôi đã kể một câu chuyện ở nước Nhật xa xôi:
Tôi nghe nói rằng ở Nhật Bản, ngày đầu tiên đi học là một ngày nghỉ lễ. Người lớn bỏ việc để đưa con đến trường, đường phố được dọn dẹp và trang hoàng tươi vui. Tất cả các quan chức nhà nước vào buổi sáng ngày khai trường đã chia nhau đi dự lễ khai giảng ở tất cả các trường lớn nhỏ. Bằng cách đó, họ muốn cam kết rằng không có ưu tiên nào lớn hơn việc giáo dục thế hệ trẻ cho tương lai. Các quan chức không chỉ ngồi trên chiếc ghế danh dự mà nhân dịp này còn kiểm điểm trường lớp, gặp gỡ Ban giám hiệu, các thầy giáo, cô giáo và phụ huynh học sinh, để kịp thời điều chỉnh các chính sách giáo dục.
Ai cũng biết rằng mọi sai lầm trong giáo dục đều ảnh hưởng đến một thế hệ mai sau, và một sai lầm vì một lý do nào đó có thể khiến thế hệ đó đi lạc cả dặm đường trong tương lai.
Bài văn kết thúc bằng một đoạn trữ tình:
Đêm nay mẹ không ngủ được. Ngày mai là ngày đầu tiên tôi vào lớp một. Anh sẽ đưa em đến trường, nắm tay dắt em qua cổng, rồi buông tay và nói: “Đi đi, mạnh dạn lên, thế giới này là của con, bước qua cổng trường là cả một thế giới diệu kỳ sẽ mở ra”.
Mẹ dắt tay con đến trường là đưa con đến một thế giới diệu kỳ. Thế giới kì diệu ấy là ngôi trường của tuổi thơ, của những năm tháng tươi đẹp nhất trong cuộc đời. Nơi ấy sẽ mang đến cho mỗi người tri thức khoa học cùng với tình thầy trò, tình bạn bè, tình yêu quê hương, đất nước… và trên hết là đạo lý làm người.
Nhờ quá trình học tập trong nhà trường mà khi lớn lên con người sẽ trở thành những công dân có đức, có tài, có đủ phẩm chất để xây dựng đất nước dân giàu, nước mạnh, công bằng, văn minh, giàu đẹp.
Bằng nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật, nhà văn Lý Lan đã đưa ta trở về với thế giới êm đềm của tuổi thơ. Qua bài viết ta cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng, thấy được tầm quan trọng to lớn của nhà trường đối với tuổi trẻ và toàn xã hội.
Xem thêm các bài văn mẫu về tự sự, lập luận, suy nghĩ, cảm nghĩ lớp 7:
Các bài giải bài tập lớp 7 sách mới có:
cong-truong-mo-ra.jsp
Giải bài tập lớp 7 theo sách mới môn học