Đề bài: Cảm nhận của em về niềm vui lớn, lẽ sống lớn và tình cảm của Tố Hữu qua bài Từ ấy
Cảm nhận của em về niềm vui lớn, lẽ sống lớn và tình cảm của Tố Hữu qua bài Từ ấy
Mục lục
I. Dàn ý Cảm nhận của em về niềm vui lớn, lẽ sống lớn và tình cảm của Tố Hữu qua bài Từ ấy
1. Mở bài
– Giới thiệu về tác giả và tác phẩm.
2. Thân bài:
a. Niềm vui lớn của thi sĩ Tố Hữu: niềm vui tìm thấy cho mình tuyến đường đi của cuộc thế, lý tưởng của cuộc thế.– Hai câu thơ đầu: Viết theo lối tự sự, như kể câu chuyện của chính mình+ Hình ảnh của một thanh niên trẻ khi đang loay hoay tìm kiếm hướng đi cho cuộc thế mình thì bắt gặp lý tưởng Cộng sản và “từ ấy” trong lòng anh bừng lên những xúc cảm tươi vui.+ Hình ảnh ẩn dụ “nắng hạ”: nguồn nhiệt lượng dồi dào, bùng cháy mạnh mẽ bên trong tâm hồn của thi sĩ =>tụng ca sức mạnh của lý tưởng Cộng sản như một thứ ánh sáng với nhiệt lượng lớn bao trọn lấy tâm hồn thi sĩ.+ những động từ mạn như “bừng, chói”: thể hiện sự đột ngột khi được chiếu rọi vào trái tim => nhấn mạnh sự thay đổi đột ngột mạnh mẽ trong tâm hồn Tố Hữu.+ Hình ảnh “mặt trời chân lý”: ẩn dụ cho lý tưởng Cộng sản, Tố Hữu đã ví von lý tưởng ấy như một mặt trời thứ hai, rạng rỡ, nguồn sáng cao đẹp chiếu vào cuộc thế thi sĩ.=> Từng câu chữ là mỗi niềm vui vỡ òa của Tố Hữu, sung sướng, hàm ân khi được biết tới lý tưởng cách mệnh.+ Hình ảnh “mặt trời …tim”: nhấn mạnh sự chiếu rọi, tác động của lý tưởng ấy lên nhận thức, tình cảm của Tố Hữu, sưởi ấm trái tim người thanh niên trẻ.
– Hai câu thơ sau: Niềm vui nảy nở trong tâm hồn của thi sĩ, biến nó trở thành một khu vườn rực rỡ âm thành và sắc màu:+ thi sĩ sử dụng lối thơ vắt dòng: Thể hiện niềm vui trào dâng trong lòng mình.+ Niềm vui ấy được thể hiện qua từng câu chữ: lý tưởng Cộng sản đã biến đổi tâm hồn thi sĩ trở lên phong phú, tươi đẹp như một khu vườn đầy sắc màu và âm thanh.+ Tác giả đã mượn hình ảnh rất sáng tạo để diễn tả niềm vui sướng của mình=> Khổ thơ diễn tả niềm vui sướng hết thảy của thi sĩ, niềm hạnh phúc vô bờ khi bắt gặp lý tưởng cách mệnh.
b. Lẽ sống lớn của Tố Hữu: Sự chuyển biến trong nhận thức của thi sĩ– Trước khi tìm thấy lý tưởng: Tố Hữu là một tiểu tư sản, thuộc tầng lớp trên những người lao động, ông không tìm được đường đi cho mình, loay hoay giữa cuộc thế.– Sau khi tìm thấy ánh sáng cách mệnh; Ông hòa cái tôi riêng vào cái ta chung của mọi người, đây chính là lẽ sống mới của Tố Hữu, một lẽ sống lớn lao: Sống hòa nhập với mọi người, với tầng lớp lao động cùng khổ.
c. Tình cảm lớn của thi sĩ: Sự chuyển biến về mặt tình cảm:– Tố Hữu tự nhận mình là “con, anh, em” của “vạn nhà, vạn kiếp, vạn đầu em nhỏ” => ông đã tự biến mình thành một phần của đại gia đình những con người lao động, trở thành ruột thịt với họ, đặt lên vai mình thứ trách nhiệm với những con người ấy.– Điệp từ “đã là”: Lời khẳng định chắc chắn về tình cảm của thi sĩ đã có từ rất lâu rồi, thi sĩ đã trở thành một phần trong đại gia đình ấy từ rất lâu rồi.=> Tố Hữu đã vượt qua giai cấp của mình để hòa vào với giai cấp vô sản bằng một thứ tình cảm rất đỗi thực bụng. Tình cảm ấy không chỉ còn là riêng của tác giả mà đã hòa chung vào tình cảm lớn lao của quần chúng lao động
d. Kết luận chung:– “Từ ấy” thể hiện một niềm vui lớn, một lẽ sống lớn và tình cảm lớn của thi sĩ.– Nghệ thuật:+ Thể thơ bảy chữ được thể hiện nhịp nhàng, khúc triết.+ Hình ảnh liên tưởng so sánh hết sức sáng tạo và thú vị+ Ngôn từ thơ trong sáng, giản dị, gợi cảm, hình ảnh thơ bộc lộ tư tưởng cách mệnh sâu sắc.
3. Kết bài
– Khẳng định lại vấn đề
II. Bài văn mẫu Cảm nhận của em về niềm vui lớn, lẽ sống lớn và tình cảm của Tố Hữu qua bài Từ ấy
Tố Hữu là một trong những thi sĩ tiên phong trong nền thơ ca cách mệnh Việt Nam. Ông có rất nhiều tuyển tập những bài thơ về lòng yêu nước, về lý tưởng Cộng sản, một trong số đó là tác phẩm Từ ấy. Từ ấy là bài thơ viết về niềm vui, những sự thay đổi về lẽ sống và tình cảm của một thanh niên trẻ khi anh tìm ra được lý tưởng sống của cuộc thế mình và được vinh dự đứng trong hàng ngũ của Đảng.
Bài thơ được nằm trong tập thơ mang tên Máu lửa, trình bày lại những xúc cảm của Tố hữu những ngày trước hết được tham gia vào hàng ngũ cách mệnh – dấu ấn quan trọng của cuộc thế ông. Bài thơ là những xúc cảm vừa vui sướng vừa nghẹn ngào khi tìm thấy được chân lý của cuộc thế mình. Ba khổ thơ bộc lộ ba quan niệm của tác giả, niềm vui lớn lao, lẽ sống lớn và tình cảm lớn của Tố hữu.
Bước vào khổ thơ thứ nhất, đọc những dòng thơ trước hết, người ta có thể nhận thấy một niềm vui lan tỏa mạnh mẽ qua từng vần thơ, từng nhịp độ thơ của Từ ấy:
” Từ ấy trong tôi bừng nắng hạMặt trời chân lý chói qua timHồn tôi là một vườn hoa láRất đậm hương và rộn tiếng chim”
Đọc thơ mà người đọc như đang được nghe kể về một câu chuyện của chính thi sĩ với lối thơ tự sự, nhịp độ chậm rãi đầy xúc cảm. Hai câu thơ trước hết thể hiện niềm vui sướng tới ngỡ ngàng của một thanh niên trẻ khi tìm ra lý tưởng của cuộc thế mình. Ông viết:
“Từ ấy trong tôi bừng nắng hạMặt trời chân lý chói qua tim”
Tố Hữu được sinh ra trong một gia đình khá giả, ông trở thành một người trí thức tiểu tư sản trong giai cấp xã hội, có nhẽ vì vậy mà tới tận những năm mười tám tuổi, ông vẫn chưa thể tìm ra được tuyến đường đi đúng đắn cho mình. Người thanh niên trẻ ấy loay hoay giữa cuộc thế, băn khoăn tìm cho mình một dòng nước, một tuyến đường:
“Bâng khuâng đứng giữa đôi dòng nướcchọn lựa một dòng hay để nước cuốn trôi”
Và chính ngay lúc ấy, ông bắt gặp được lý tưởng Cộng sản – lý tưởng đã đưa ông tìm ra chân lý của cuộc thế mình. Và cũng chính từ giây phút đó, tâm hồn ông bừng lên những xúc cảm tươi vui, rộn ràng. Ông ví von ánh sáng của cách mệnh như thứ ánh “nắng hạ” vô cùng rực rỡ, vô cùng chói lọi soi tỏ trái tim, tâm hồn của ông. “Nắng hạ” là cách nói ẩn dụ, ví như nguồn nhiệt lượng dồi dào, bừng cháy mạnh mẽ trong tâm hồn của thi sĩ chính từ “từ ấy”. “Từ ấy” là một từ ngữ ước định thời gian, không rõ khoảng nào, không phải thứ hai, cũng không phải ngày mấy, nó là một từ ngữ định lượng về thời gian, chỉ phiếm chỉ một khoảng thời gian nhất định trong đời người. Thế nhưng chính từ giây phút ấy, con người thân thơ đã biến chuyển khi ông được tiếp nhận thứ “nắng hạ” chói chang soi tỏ tâm hồn mình và trong ông, bừng lên một niềm vui to lớn. Đặt “nắng hạ’ là hình ảnh ẩn dụ cho lý tưởng cách mệnh, Tố Hữu còn muốn khẳng định, ngợi ca thứ sức mạnh to lớn mà lý tưởng Cộng sản đã mang tới cho ông, bao trọn lấy con người ông. Cùng với những động từ mạnh như “bừng, chói”, thi sĩ muốn thể hiện một sự đột ngột khi nguồn sáng rực rỡ ấy chiếu rọi vào tâm hồn mình, nhấn mạnh sự biến chuyển đột ngột, mạnh mẽ trong tâm hồn của Tố Hữu.
Không chỉ ẩn dụ với hình ảnh “nắng hạ”, Tố Hữu còn so sánh lý tưởng cách mệnh như một mặt trời thứ hai soi sáng tuyến đường đi của mình:
“Mặt trời chân lý chói qua tim”.
Hình ảnh “mặt trời chân lý” là hình ảnh ẩn dụ cho lý tưởng cách mệnh, là nguồn sáng thứ hai chiếu lên cuộc thế đang còn băn khoăn, lạc lối của ông, để ông tìm thấy cho mình một tuyến đường đi đúng đắn.
Mỗi câu thơ như một niềm xúc cảm vui mừng vỡ òa trong xúc cảm, ở đó, người ta thấy có một sự rưng rưng xúc động, hàm ân của Tố Hữu trước thứ ánh sáng cách mệnh chói chang. Đó là niềm vui mà ông có khi thực sự bước vào cuộc thế.
Và để làm rõ hơn cái niềm vui to lớn ấy, ông đã viết nó lên hai câu thơ tiếp theo, hai câu thơ với những từ ngữ tươi vui, với những màu sắc thực sự tươi sáng:
“Hồn tôi là một vườn hoa láRất đậm hương và rộn tiếng chim”
Niềm vui của Tố Hữu nảy nở trong tâm hồn ông, biến nó trở thành một khu vườn với đủ sắc màu, mùi hương, âm thanh rực rỡ. Ở đây, Tố Hữu đã sử dụng lối thơ vắt dòng để truyền tải cái xúc cảm vui mừng của mình đang trào dâng lên trong lòng. Mượn hình ảnh của một khu vườn với âm thanh rộn ràng, với sức màu rực rỡ, thi sĩ muốn khẳng định niềm vui khi được lý tưởng Cộng sản soi đường. Khu vườn ấy của thi sĩ thật rộn ràng với tiếng chim hót véo von, thật ngát hương với muôn loài hoa thắm. Phải hạnh phúc biết bao, vui sướng biết bao mới có thể có được một sự so sánh độc đáo tới nhường này?
Ở khổ thơ thứ nhất, Tố Hữu đã diễn tả niềm vui sướng vô bờ của mình khi bắt gặp được lý tưởng cách mệnh. Niềm hạnh phúc, hoan hỉ cứ trào dâng trong từng câu chữ mà khi đọc lên, người đọc cũng cảm nhận được niềm vui ấy lan tỏa tới tận tâm hồn của mình. Và ông đã diễn tả nó thật ấn tượng, thật độc đáo, mới lạ, vừa nhấn mạnh được sự biến chuyển của bản thân vừa khẳng định được sức mạnh to lớn của lý tưởng Cộng sản.
Và cũng khởi đầu từ khi ấy, Tố Hữu cũng đã tìm được cho mình một lẽ sống lớn ở đời. Quay ngược thời gian về trước đây, khi Tố Hữu còn là một thanh niên tiểu tư sản, mang trong mình một cái tôi lớn. Tầng lớp tiểu tư sản là những thanh niên trí thức, đứng trên lớp người lao động lao động, và có nhẽ vì vậy mà ông mới không hiểu được cuộc thế, loay hoay giữa những tuyến đường đời. Thế nhưng, từ khi bắt gặp lý tưởng cách mệnh, ông đã hiểu được lẽ sống của đời mình, đó là hòa cái tôi riêng của mình vào cái tôi chung của toàn xã hội, vào với mọi tầng lớp con người ở đời, sống gắn bó, hòa nhập với mọi người. Đây chính là lẽ sống lớn mà ông tìm được sau niềm vui bắt gặp lý tưởng cuộc thế mình.
Và cứ tương tự, cả đời mình, Tố Hữu đang hiến dâng tận tình cho cái lẽ sống ấy. Ông viết trong Từ ấy:
“Tôi buộc lòng tôi với mọi ngườiĐể tình trang trải với trăm nơiĐể hồn tôi với bao hồn khổsắp gũi nhau thêm mạnh khối đời”
Ở đây, Tố Hữu sử dụng động từ “buộc” và nhấn mạnh “tôi buộc”, đây là một hành động tự nguyện, thể hiện sự quyết tâm của chàng thanh niên trẻ khi gắn bó cuộc thế của mình vào cuộc thế của những con người cùng khổ. “Buộc” – đó như sự gắn kết, như một kết nối những con người với nhau, Tố Hữu đã không còn là một chàng thanh niên tiểu tư sản, sống ở tầng lớp trên nữa mà ông đã hòa mình vào với những con người lao động ngoài xã hội kia, để mà yêu thương mà trân trọng họ.
Không chỉ thế, ông còn muốn trải tấm chân tình của mình ra để nó tới được với muôn người:
“Để tình trang trải với trăm nơi”
Động từ “trang trải” thể hiện một sự chủ động san sẻ những yêu thương của mình tới với khắp nơi trên mọi miền Tổ quốc. Ông muốn được gắn bó, được sẻ chia, được lan tỏa những yêu thương tới với mọi người, để đồng cảm với những con người lao động nghèo khổ. Cũng từ sự san sẻ này, ông muốn kết nối những con người khắp “trăm nơi” ấy thành một khối vững chắc bằng ý thức kết đoàn, sự gắn bó keo sơn và tình yêu thương dành cho quần chúng lao động. Hình ảnh “khối đời” thể hiện sự liên kết chắc chắn, là ẩn dụ cho khối những con người đông đảo, cùng hoàn cảnh , cùng nhau chung sức chung lòng , chung lý tưởng, cùng nhau phấn đấu vì mục tiêu chung.
Ở khổ thơ này, Tố Hữu đã viết lên những dòng thơ thể hiện lẽ sống lớn của cuộc thế mình: đó là được san sẻ yêu thương, được gắn bó và sắp gũi với quần chúng lao động, được hòa mình vào với những tầng lớp con người lao động, chia sẻ với nhau, phấn đấu cùng nhau vì lý tưởng Cách mạnh, vì độc lập, tự do của dân tộc.
Thế nhưng, nếu như nói Từ ấy của Tố Hữu chỉ thể hiện niềm vui sướng của ông, thể hiện lẽ sống lớn của ông thì nhịn nhường như là chưa đủ, bởi nó còn chứa cả một thứ tình cảm lớn lao mà ông dành cho tầng lớp lao động nữa.
“Tôi đã là con của vạn nhàLà em của vạn kiếp phôi phaLà anh của vạn đầu em nhỏKhông áo cơm cù bất cù bơ’
Tố Hữu đã tự nhận mình “là con, là em, là anh” của “vạn kiếp, vạn nhà, vạn đầu em nhỏ” trong xã hội. Ông muốn biến mình trở thành một phần trong đại gia đình lớn của dân tộc, muốn trở thành ruột thịt với tất cả những giai cấp trong xã hội và hơn thế, ông muốn được gánh trên vai một phần trách nhiệm với mọi người. Tố Hữu muốn mọi người hiểu rằng hành động của ông là hành động của một người thân trong gia đình, mang ý nghĩa trách nhiệm, sự viện trợ chứ không phải hành động ban ơn cho kẻ khác. Ông cũng sử dụng ở trong đoạn thơ này hai từ “đã là”, điệp từ này lặp đi lặp lại như muốn nhấn mạnh tình cảm mà thi sĩ dành cho mọi người đã có từ rất lâu, ông cũng đã trở thành một phần của đại gia đình đó từ rất lâu rồi chứ không phải mới nữa.
Tố Hữu đã vượt qua giới hạn của giai cấp để hòa mình vào trong toàn cầu của những con người lao động một cách thực bụng, tự nhiên nhất. Vượt qua khoảng cách giữa giai cấp tiểu tư sản với giai cấp vô sản, tình cảm của Tố Hữu không chỉ còn ở cái tôi nữa mà đã hòa vào với cái chung lớn của quần chúng lao động, của dân tộc Việt Nam. Đây chính là sự chuyển biến mới về tình cảm lớn trong tâm hồn của Tố Hữu sau khi bắt gặp được lý tưởng cách mệnh.
Qua Từ ấy, Tố Hữu đã thể hiện một niềm vui lớn, một lẽ sống lớn và một tình cảm lớn của cuộc thế mình. Niềm vui lớn là khi chàng thanh niên trẻ ở tuổi mười tám loay hoay đi tìm đường đi cho cuộc thế thì bắt gặp được thứ ánh sáng cách mệnh chói lòa chiếu rọi và điều đó đã khiến ông vui mừng khôn xiết, một niềm vui rạng rỡ cả tâm hồn. Về lẽ sống lớn, ông đã thay đổi quan niệm sống của mình. Bởi trước khi khi còn là một thanh niên tiểu tư sản, ông sống vì bản thân, vì cái tôi của mình thì giờ đây, ông hòa mình vào với tầng lớp khổ lao để san sẻ, gắn bó, yêu thương hết thảy những con người ấy. Về tình cảm lớn, ở đây, đó là sự biến chuyển về mặt xúc cảm của Tố Hữu, ông tự nhận mình là một người thân, một phần trong đại gia đình những con người ở xã hội, trở thành ruột thịt với những con người vô sản ấy.
Về mặt nghệ thuật, Tố Hữu đã rất thành công khi xây dựng những hình ảnh ẩn dụ hết sức tinh tế, những lời thơ giản dị, thực bụng rất mực. Ngôn từ trong thơ cũng dung dị, nhiều sức gợi, bộc lộ tư tưởng cách mệnh sâu sắc.
Bài thư từ ấy thể hiện được niềm hoan hỉ vui sướng của người thanh niên trẻ, thể hiện một lẽ sống lớn lao, một tình cảm lớn. Từ ấy đánh dấu một cột mốc quan trọng trong cuộc thế của người thanh niên Tố Hữu để từ đó ông trở thành một phần của cách mệnh, một phần của đại gia đình những con người lao động. Bài thơ cũng đánh dấu sự trưởng thành trong hồn thơ dạt dào của Tố Hữu, xứng đáng là một trong những bài thơ hay nhất của ông.
———————–HẾT————————-
Có rất nhiều bài thơ về cách mệnh, nhưng chúng ta sẽ không thể nào quên được tác phẩm Từ ấy bởi nó đã ghim vào lòng ta những xúc cảm thật đặc biệt, khó quên. những bạn hãy cùng tham khảo thêm những bài viết tìm hiểu khổ thơ đầu trong bài thư từ ấy, Niềm vui sướng, hoan hỉ của người đội viên khi được giác ngộ cách mệnh trong Từ ấy, tìm hiểu bài thư từ ấy để thấy tâm trạng của một thanh niên say mê lí tưởng, tìm hiểu bài thư từ ấy để hiểu về những xúc cảm của thi sĩ Tố Hữu khi bắt gặp được lý tưởng cách mệnh cao đẹp nhé!
Bản quyền bài viết thuộc trường THPT thành Phố Sóc Trăng. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: Trường Cmm.edu.vn (thptsoctrang.edu.vn)
Bạn thấy bài viết Cảm nhận của em về niềm vui lớn, lẽ sống lớn và tình cảm của Tố Hữu qua bài Từ ấy có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Cảm nhận của em về niềm vui lớn, lẽ sống lớn và tình cảm của Tố Hữu qua bài Từ ấy bên dưới để Trường THPT Nguyễn Quán Nho có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptnguyenquannho.edu.vn của Trường THPT Nguyễn Quán Nho
Nhớ để nguồn bài viết này: Cảm nhận của em về niềm vui lớn, lẽ sống lớn và tình cảm của Tố Hữu qua bài Từ ấy của website thptnguyenquannho.edu.vn
Chuyên mục: Văn học