Hướng dẫn trả lời câu hỏi trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1 phần viết bài Viết bài làm văn số 3: Văn bản tự sự chi tiết và đầy đủ nhất.
Đề tài:
Cây sậy nhìn thấy Vũ Nương ngồi bên bờ Hoàng Giang thở dài một mình rồi tự vẫn. Viết lại câu chuyện theo ngôi thứ nhất hoặc ngôi thứ ba (mở rộng Chuyện người con gái Nam Xương của Nguyễn Dữ).
Gợi ý giải bài 1 trang 123 SGK 10 tập 1
Đề cương
1. Phần mở đầu: Reed – xưng tôi – giới thiệu bản thân
2. Thân bài: Có thể kể một số sự việc:
– Đang nghịch gió, tôi chợt thấy một người đàn bà đờ đẫn đến ngồi cạnh tôi bên bờ sông.
– Nhìn mặt em nhận ra ngay Vũ Nương, một người phụ nữ hiền lành thường ra sông gánh nước. Giọng nàng than thở ai oán, đau lòng,….
Sau khi than thở, cô gieo mình xuống sông tự vẫn. Tôi giật nảy mình, hoảng hốt, cố đưa tay ra cứu em nhưng không được.
3. Kết luận:
– cảm xúc, suy nghĩ của cây sậy về Vũ Nương và sự việc nàng kể.
Bài văn mẫu 1
Chúng tôi đã sống bên bờ Hoàng Giang hàng triệu năm. Tôi không thể nhớ gia đình mình đã trải qua bao nhiêu thế hệ. Nhưng gia đình tôi thường có thói quen kể cho nhau nghe những “chuyện đời thường” xảy ra trên sông mà tổ tiên đã từng chứng kiến. Nhiều năm đã trôi qua và tôi đã quá già để có thể nhớ hết mọi chuyện, nhưng tôi vẫn nhớ như in cái ngày bi thảm xảy ra với thiếu nữ Vũ Nương.
Tôi nhớ ngày đó khi tôi còn rất nhỏ. Tôi thường có thói quen thức rất khuya để được khỏa thân dưới nước dưới những đêm trăng sáng. Nước sông Hoàng Giang về đêm rất êm đềm và mát lạnh. Trăng sáng, chơi với cá mương thật là vui.
Hôm đó, khi đang uốn éo dưới nước, tôi giật mình chợt nghe tiếng ai đó khóc nức nở. Tôi nín thinh, tiếng khóc càng rõ hơn. Không còn nghi ngờ gì nữa (tôi nghĩ), ai đó phải trải qua một điều gì đó rất đau buồn. Tôi quên ngay anh hàng nước và con cá mương khi lần đầu tiên nghe thấy giọng một người phụ nữ than thở:
– Con lạy trời đất, con lạy lòng sông! Thân tôi khổ quá. Mong ngày chồng đi chinh chiến xa trở về là ngày gia đình đoàn tụ. Nhưng mong ước ấy giờ đã tan biến như mây khói. Trong những năm qua tôi đã phải chịu rất nhiều cay đắng. Chồng đi mặt trận ở phương xa, các con một mình phụng dưỡng mẹ già và đàn con thơ dại. Rồi khi mẹ già lâm bệnh, tôi chạy đôn chạy đáo chạy chữa hết mà vẫn không cứu được. Mẹ mất đi, tôi mất đi một nguồn động viên, quan tâm, chia sẻ. Lúc đó tôi phải tự nhủ: Hãy hy vọng. Tất cả những điều tốt đẹp, tôi đã dành cho Dan thân yêu của tôi. Tôi mong được mẹ con tôi nuôi nấng từng ngày, vậy mà giờ đây ông trời lại gây ra một chuyện trớ trêu cướp đi tất cả của tôi. Tôi còn sống để làm gì…
Tôi nghe những lời than thở mà xót xa cho người đàn bà. Sống bên sông, tôi đã nhìn thấy nhiều thứ nhưng chưa bao giờ thấy điều gì đau lòng. Đằng sau những lời đau lòng ấy hẳn là một bi kịch lớn. Tôi thắc mắc lắm, chưa kịp đoán ra chuyện gì thì người phụ nữ kia đã kêu lên:
– Bé Đan, con yêu! Tôi rất xin lỗi bạn vì bạn đã bỏ đi giữa lúc này. Nhưng tôi không thể chọn con đường nào khác. Tôi nghi ngờ lòng chung thủy của mẹ chúng tôi. Thế là bao nhiêu công lao cha con chúng ta cứ thế mà vơi đi. Anh không thể sống với sự ngờ vực của bố em. Mẹ không thể trách mẹ và chấp nhận những gì xấu mà mẹ không có. Mẹ có lòng trung thành và khiết tịnh. Cô phải giữ sự trong trắng của mình trong mắt hàng xóm. Mẹ không thể sống được. Tôi sẽ chết để đánh thức sự ghen tuông mù quáng của cha bạn. Các tình yêu thân mến! Con xin lỗi mẹ vì tất cả.
Sau đó, mặt nước bắt đầu rung chuyển dữ dội. Tôi giật mình sững sờ khi thấy người phụ nữ đang sải bước về phía lòng sông. Yêu và oán. Nhưng chỉ là một cây sậy bé xíu, tôi không thể làm gì hơn. Nước bắt đầu dâng cao ngang thân người phụ nữ rồi gần ngập đến hết cánh tay người phụ nữ. Người phụ nữ đau khổ quyết định tự tử để giải quyết những bất công.
Đôi bờ sông Hoàng Giang tĩnh lặng. Gió vẫn thổi mát rượi, nhưng trăng đã khuất. Không gian tĩnh lặng đến nỗi tôi vẫn có thể nghe và nghe rất rõ những lời trăn trối cuối cùng của người đàn bà tội nghiệp.
– Trường Sinh cậu ơi! Anh ta là người hầu của người vợ lẽ. Như một đứa trẻ chơi game thiếu suy nghĩ, anh coi thường sự chung thủy của tôi. Giờ tình nghĩa vợ chồng không thể kéo dài, tôi chỉ mong sau cái chết này anh ấy có thể nhìn thấy nỗi đau mà tỉnh ngộ. Mẹ hãy cưu mang con, nuôi nấng con nên người.
Tôi cúi chào ngài. Tôi tên là Vũ Nương. Giờ đây vì bị oan ức phải chọn cách tìm đến cái chết để giải oan tình. Thân này đã hiến dâng cho Hà Bá. Nhưng tôi chỉ mong nếu mình thật lòng chung thủy thì sẽ giải được mối tình oan trái và mong Trường tỉnh ngộ. Nếu tôi còn một chút tự ái, xin tiếp tục bị giam cầm mãi mãi trong tầng địa ngục.
Mặt sông Hoàng Giang lặng sóng. Tôi không còn nghe thấy một từ hay một âm thanh nào nữa. Thế là Hà Bá nhặt được người đàn bà kia dễ dàng, nhưng chắc chắn không dễ dàng gì..
Cả thế giới sống bên dòng sông, chứng kiến dòng đời đổi thay với bao buồn vui. Có những điều tôi đã quên, có những điều tôi còn nhớ, nhưng không gì tê tái bằng cái chết của Vũ Nương. Khi nghe hết sự việc, tôi vừa giận chồng vừa thương vợ. Họ yêu nhau để rồi làm nhau đau. Nhiều năm trôi qua, nỗi oan của Vũ Nương cũng được người chồng kia hóa giải. Nhưng cho đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu con người vĩ đại và cao cả như thế nào mà tại sao vẫn có những lúc ích kỷ và nhỏ nhen?
Bài văn mẫu 2
Lúc đó trời sắp rạng sáng, những giọt sương đêm qua còn đọng trên người chúng tôi. Cũng như những cây lau sậy khác, tôi đang run lên vì lạnh và mong mặt trời sớm mọc để được sưởi ấm. Bên kia sông Hoàng Giang chầm chậm trôi xuôi như còn say giấc nồng. Bỗng một cơn gió nhẹ thoảng qua làm giọt sương trên người em rơi xuống, trong gió em nghe có tiếng ai khóc. Khi gió ngừng thổi, chúng tôi – đám lau sậy – lắng nghe, đúng là có tiếng ai đó đang khóc đằng xa đang chầm chậm tiến lại gần.
Tiếng kêu càng lúc càng gần, chỉ trong chốc lát bóng ai đó càng ngày càng gần. Khuôn mặt cô ấy rõ ràng hơn khi cô ấy ngồi phịch xuống cạnh cây lau nhà của chúng tôi. Không phải ai xa lạ, chính là Vũ Nương, hàng ngày nàng vẫn thường đến đây giặt đồ. Nhưng cũng lạ, sao hôm nay bà đến một mình mà con trai bà không đi theo sau? Hơn nữa, tại sao lại ra đây một mình và khóc bây giờ?
Tiếng nức nở của cô không ngừng vang lên, đôi vai gầy không áo ấm cứ rung lên từng đợt, cô ngồi bệt xuống dưới bãi cỏ ướt, hai tay che miệng khóc không ngừng. Tôi thấy cô ấy tội nghiệp lắm, định hỏi chuyện nhưng cô ấy không nghe chúng tôi nói chuyện gì. Chợt nàng đứng dậy quay về hướng đông than thở:
Xin đấng trên chứng giám cho tấm lòng cao đẹp này của Vũ Nương. Mấy tháng qua, tôi luôn chờ đợi chồng từ phương trời sớm trở về, để sớm thấy gia đình sum họp. Tuy nhiên, mong muốn đó của tôi đã biến mất chỉ trong giây lát. Ba năm trời, tôi không ngừng mong chờ ngày chồng trở về, không quản ngại gian khổ để chăm sóc mẹ già, con thơ dại. Luôn giữ trinh tiết, một lòng một dạ đợi chồng ai dám có ý nghĩ tán tỉnh ai. Những lời ngọt ngào dỗ dành đứa con nhỏ đòi gặp bố khi nó chỉ vào bóng mình in trên tường dưới ánh đèn mờ ảo “Bố Đản về rồi!” nhưng nó lại thành ra thế này. Trường Sinh tuy rất yêu tôi nhưng tính tình rất đa nghi. Dù tôi có giải thích hay thề thốt thế nào thì anh ấy vẫn không tin, tại sao lại như vậy? Mọi thứ không thể cứu vãn được nữa, tôi chỉ còn biết gieo mình xuống sông để mong rửa sạch những lời oan ức.
Trước khi chết, tôi xin có lời nguyền: “Nếu tôi đàng hoàng giữ trinh tiết, trinh tiết, tôi xin xuống nước xin làm ngọc Mỵ Nương, xuống đất làm cỏ Ngự Mỵ . Kẻ dưới bằng lòng với chim sơn ca, lừa chồng, lừa con, dưới xin làm mồi cho tôm cá, trên muốn làm cơm cho diều quạ, chịu thiên hạ phỉ báng. “
Nghe điều này, tôi cảm thấy tiếc cho người phụ nữ trẻ. Những ngày qua chúng tôi sống bên bờ sông đã chứng kiến nhiều cảnh trớ trêu nhưng chưa bao giờ thấy chuyện đau lòng đến thế. Tiếng than thở bị ngắt quãng bởi những tiếng nấc nghẹn ngào, tôi cảm nhận được sự thương hại của cô ấy và biết rằng đằng sau đó là một bi kịch lớn. Nếu có thể tôi chỉ muốn đưa ra vài lời khuyên cho người phụ nữ trẻ. Trong lúc tôi và mấy người hàng xóm đang băn khoăn không biết nghĩ sao thì bà lại kêu lên:
Đan! Con trai yêu quý của mẹ! Anh rất xin lỗi vì đã bỏ rơi em giữa lúc này. Nhưng tôi không có lựa chọn nào khác khi cha bạn nghi ngờ lòng trung thành của tôi. Anh không thể sống lâu hơn khi bố em luôn nghi ngờ anh như vậy. Tôi hy vọng rằng bạn sẽ được nuôi dạy như bao đứa trẻ khác. Anh trách em không làm tròn trách nhiệm của một người mẹ. Tôi nghĩ cái chết này có thể mang lại cho bạn rất nhiều điều xui xẻo, nhưng bạn chỉ có thể làm như vậy để rửa sạch sự bất công này.
Vừa dứt lời, nàng vội leo lên mõm đá định quay lại nói câu cuối cùng:
cuộc sống lâu dài, tôi có lỗi với bạn, cho con trai của chúng tôi.
Chúng tôi giật mình và choáng váng khi cô ấy ném mình xuống nước. Mặt nước yên lặng, âm u lại dậy sóng. Tất cả chúng tôi đều chết lặng trước sự việc và không thể làm gì được. Có lẽ giờ đây, mọi vất vả sẽ không còn hành hạ người phụ nữ đáng thương này nữa. Chúng ta oán hận người chồng mù quáng đó biết bao, nhưng biết làm sao đây khi chúng ta chỉ là những cây lau sậy nhỏ bé bên bờ Hoàng Giang. Lúc này, không gian trở nên vắng lặng và lạnh lẽo đến đáng sợ. Không biết người đàn bà đáng thương sẽ trôi theo dòng nước hay chìm vào khoảng không lạnh giá ước lệ dưới đáy sông.
Mấy hôm sau, nhóm lau sậy chúng tôi nghe người trong làng đi ngang qua kể lại rằng, những đêm sau, con trai Vũ Nương chỉ vào bức tường có bóng cha và nói: “Cha Đản về rồi”. Trường Sinh hiểu ra mọi chuyện và rất đau lòng vì đã gây ra cái chết cho người vợ đức hạnh của mình.
Một buổi tối, theo lời tiên tri về giấc mộng trường sinh của vợ, chàng lập đàn tế Vũ Nương ở ven sông. Chúng tôi cũng chứng kiến mọi việc khi một lúc sau xuất hiện một đoàn xe ngựa, võng ra giữa sông. Vũ Nương đã nói những lời yêu thương vang vọng và khuyên chồng chăm sóc con nhỏ thật tốt. Trong một khoảnh khắc, tất cả mờ dần rồi biến mất. Cảm thương trước tấm lòng của Vũ Nương, dân làng đã lập miếu thờ nàng ngay bên cây sậy, nơi nàng ngồi than thở trước khi tự vẫn ở Hoàng Giang.
Trên đây là những gợi ý trả lời câu hỏi câu 1 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1 được Học Tốt biên soạn kĩ lưỡng nhằm giúp các em học sinh soạn bài Tập làm văn số 3: Văn tự sự trong chương trình tập làm văn lớp 10 được tốt hơn. đi đến lớp.
Trả lời câu hỏi trang 1 123 SGK Ngữ văn lớp 10 tập 1, hướng dẫn làm bài Viết bài làm văn số 3: Bài văn tự sự
Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Mọi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: Trường Cmm.edu.vn (thptsoctrang.edu.vn)
Bạn thấy bài viết Đề 1 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Đề 1 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1 bên dưới để Trường THPT Nguyễn Quán Nho có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptnguyenquannho.edu.vn của Trường THPT Nguyễn Quán Nho
Nhớ để nguồn bài viết này: Đề 1 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1 của website thptnguyenquannho.edu.vn
Chuyên mục: Văn học