Đề bài: Tả cảnh chợ trong trí tưởng tượng của em
Quê tôi ở thành phố Hòa Bình, một thành phố nhỏ ở vùng núi phía Bắc, cái tên gợi lên sự yên bình và giản dị. Địa danh nổi tiếng nhất ở quê tôi có lẽ là đập thủy điện Hòa Bình, nhưng còn một địa danh nữa mà nhiều người biết đến đó là chợ Nghĩa Phương. Chợ được hình thành cách đây chục năm và là nơi tập trung của nhiều thương nhân.
Chợ Nghĩa Phương trước khi được xây dựng là chợ tự phát của người dân. Họ đổ ra buôn bán dọc đường gây ách tắc và nguy hiểm cho người tham gia giao thông nên chính quyền địa phương đã cho xây chợ để tạo điều kiện thuận lợi cho người dân mua bán. Chợ được xây dựng khang trang, diện tích rộng, được chia thành nhiều gian hàng bài bản. Chợ được chia thành 10 dãy chính: 2 dãy đầu kinh doanh quần áo và hàng hóa trồng trọt, 4 dãy tiếp theo kinh doanh thực phẩm và rau quả; Hai dãy tiếp theo bán sản vật địa phương, dãy còn lại và cuối cùng của chợ là gia cầm và hải sản. Với sự phân chia hợp lý như vậy đã tạo điều kiện thuận lợi cho việc mua bán trên thị trường.
Chợ Nghĩa Phương quê tôi không chia thành phiên chính, vì là chợ lớn, lúc nào cũng tấp nập người mua kẻ bán, nhưng chợ đặc biệt đông vào ngày chủ nhật. Những ngày này chợ trở nên đông đúc, nhộn nhịp như chợ Tết.
Chợ họp lúc 3 giờ sáng, khi màn đêm còn bao phủ, sương mù giăng khắp thôn xóm, ngõ xóm đã nghe tiếng người đi chợ. Những chiếc xe chở hoa, tiếng lợn kêu, tiếng vịt kêu… khắp phố phường nghe thật rộn ràng. Vào thời điểm đó, nó là thị trường của những người bán buôn, những người mang xe lớn và xe nhỏ đến bán cho các chủ cửa hàng nhỏ. Gần sáng, chợ bớt đông đúc, những người buôn bán lớn tranh thủ ăn bánh, bát bún đợi mẹ, bà đi chợ về bán hàng lẻ.
Trời rạng sáng, sương đêm đã tan gần hết, người ta bắt đầu nhìn thấy rõ từng đoàn người gánh làn đi chợ. Vào thời điểm này, mẹ và bà đi chợ để mua thức ăn cho cả gia đình trong ngày. Ai cũng háo hức, vội vàng, nhanh tay chọn những món đồ tươi ngon nhất để đưa vào làn đường của mình. Mới phút trước chợ còn lác đác vài người, giờ chật như cối, không còn chỗ chen chân.
Tại gian hàng quần áo, người ra vào nườm nượp mong tìm được bộ đồ ưng ý. Những bộ quần áo sặc sỡ đủ màu sắc trên giá được treo lên nối tiếp nhau. Ở hàng quà bánh, những chiếc bánh rán vàng ươm được tẩm đường hay rắc vừng rang thơm phức, những chiếc bánh chưng nhỏ bằng bàn tay nghi ngút khói trong nồi, trông mới hấp dẫn làm sao. Những đứa trẻ theo bố mẹ đi chợ, đến nơi bán quà là sà vào không chịu đi nữa. Đi qua dãy hàng bán thịt lợn, những con dao được mài sắc, sáng bóng, đôi tay người bán hàng thoăn thoắt cắt những miếng thịt lợn tươi rói để bán cho khách, kể cả khách khó tính nhất cũng không nỡ. có thể chỉ trích. Tài tình nhất là người mua muốn lấy bao nhiêu cân là người bán hàng có thể chặt chính xác không sai sót, hệt như ảo thuật gia. Đi thêm một đoạn nữa là đến gian hàng nông sản địa phương, ở đây bán đặc sản của Hòa Bình quê tôi. Đó là thứ rượu khi uống vào thì nhẹ như nước lã, nhưng lại khiến người ta ngất ngây. Những quả cam ối, chín mọng, căng bóng là cam Cao Phong ngon nức tiếng khắp nơi. Hay những gánh cơm dẻo thơm mùi nếp nương. Ai có thể đi ngang qua mà không dừng lại để mua những đặc sản này.
Cứ thế, cả buổi sáng, người mua kẻ bán ra vào không ngớt. Đến gần trưa, khi mặt trời đã lên cao, nắng nóng bắt đầu len lỏi, chợ mới dần vãn khách. Mọi người bắt đầu quét dọn, gom hàng và kiểm hàng, có người tranh thủ vội vàng ăn bánh đếm lãi của ngày hôm nay. Mọi người hỏi thăm nhau, cười nói với nhau, những nụ cười rạng rỡ, tươi vui. Chẳng mấy chốc phiên chợ đã kết thúc, sự ồn ào, náo nhiệt mới vài phút trước đã biến mất hoàn toàn. Khu chợ trở lại vẻ yên bình vốn có.
Mỗi lần đi chợ luôn mang đến cho tôi những cảm giác mới. Nhìn cảnh bà con làm ăn, lòng tôi vui sướng vô cùng vì đời sống của mọi người được cải thiện, ấm no, hạnh phúc hơn.
Xem thêm các bài văn mẫu về cảm nghĩ, kể chuyện, tả cảnh, tả người, tả người lớp 6 hay khác:
Mục Lục Văn Mẫu | Ngữ văn hay lớp 6 theo từng phần:
Giới thiệu về kênh Youtube
Giải bài tập lớp 6 theo sách mới môn học