Đề bài: Trình bày suy nghĩ về hậu quả của lối sống kí sinh
Suy nghĩ về hậu quả của lối sống kí sinh – văn mẫu 1
Trái ngược với câu tục ngữ “Tự lực cánh sinh”, xã hội ngày nay nổi lên một lối sống tiêu cực, thụ động, gọi là lối sống ký sinh. “Ký sinh trùng” ở đây là cách nói chỉ hành động, lối sống thích ỷ lại, ỷ lại, hầu như sống dựa dẫm vào người khác mà không chịu lao động, hoạt động. Lối sống ăn bám thể hiện ở việc không chịu làm việc vì tiền, chỉ biết vươn tay xin tiền, không có chính kiến, quan điểm mà chỉ phụ thuộc vào sự sắp đặt của người khác. Lối sống này chủ yếu được tìm thấy trong gia đình vì đó là nơi những người thân chăm sóc và bảo vệ lẫn nhau. Lợi dụng tình bạn đó, nhiều người đã tự cho mình quyền “được người khác nuôi” và sống ỷ lại, không chịu học tập, làm việc. Người sống ký sinh, lười biếng chắc chắn sẽ không nhận được sự tôn trọng, kiêng nể, tin tưởng từ những người xung quanh. Vậy đâu là nguyên nhân làm bùng phát lối sống tiêu cực này? Theo tôi, nguyên nhân không chỉ do bản thân có lối sống ký sinh mà còn do sự nuông chiều, nuôi nấng quá mức từ người thân, chủ yếu là cha mẹ, ông bà. Lối sống kí sinh là lối sống tiêu cực, ảnh hưởng đến sự phát triển nhân cách con người và sự văn minh, giàu đẹp của xã hội, bởi lối sống đó sẽ là mầm mống cho nhiều tệ nạn xã hội như nghiện hút. , trộm cắp,… Vì vậy, mỗi chúng ta cần tránh xa lối sống ký sinh bằng cách tự ý thức được giá trị của bản thân, luôn cố gắng, nỗ lực không ngừng để xây dựng cuộc sống của chính mình.
Suy nghĩ về hậu quả của lối sống kí sinh – văn mẫu 2
Ai đó đã nói: “Ở đời đừng mượn hơi người mà thở”, một câu nói ngắn gọn nhưng súc tích đã chỉ ra thói xấu đang là vấn đề nhức nhối của giới trẻ Việt Nam hiện nay – thói ỷ lại. lần nữa.
Một lần nữa, một thói quen phổ biến hay cụ thể hơn là giới trẻ Việt Nam. Ỷ lại, tức là sống bám víu, sống dựa dẫm vào người khác, thiếu tính tự lập, tự chủ cần có của một con người. Nếu bạn cảm thấy quen với việc luôn có ai đó sẵn sàng giải quyết mọi vấn đề của mình, cảm thấy khó chịu khi thiếu sự quan tâm của những người thân yêu, hay thích thú với những thứ bày ra trước mặt, thì có thể điều đó chứng tỏ bạn mắc chứng bệnh sống. tiếp tục, tiếp tục sống. Hay nói chung, ỷ lại là dựa dẫm vào người khác, cảm thấy khó khăn và luôn trốn tránh việc “tự lực cánh sinh”.
Có một sự khác biệt giữa thế hệ trẻ Việt Nam và thế hệ trẻ các nước khác, đó là khi đến 18 tuổi đã phải ra riêng để sống tự lập thì ở nước ta, thanh niên 23-24 tuổi vẫn ngồi trong nhà. Việc ngửa tay xin tiền bố mẹ là chuyện thường tình của các gia đình. Không khó để bắt gặp cảnh phụ huynh đưa con đi học rồi lại đón về, dù con đã là học sinh cấp 3 hay sinh viên đại học. Ở nhà, hình ảnh người mẹ dọn phòng cho con, giặt giũ, phơi khô. Bố luôn nhắc nhở con học hành, đáp lại, cậu con trai “kể lể” rằng bố bận ăn chơi hưởng thụ.
Lại nói, ở trường thầy đọc, trò chép, Toán văn mẫu, Văn không có dàn bài – mười bài như nhau, không sáng tạo, không tư duy… Tất cả những bức tranh trên là bức tranh toàn cảnh về những mầm non tương lai của đất nước, nhưng bức tranh trên chỉ là một mảnh ghép nhỏ. Tương lai của một quốc gia ở đâu khi người dân không thể tự lập và tự lo cho mình? Sự ỷ lại tạo ra những người trẻ lười biếng, thiếu kinh nghiệm sống, kỹ năng sống và luôn rụt rè, nhút nhát. Không những thế, nó còn bào mòn trí tuệ, sức sáng tạo của những cá nhân tràn đầy nhiệt huyết và sự mới lạ của tuổi trẻ.
Vậy nguyên nhân của thói quen xấu đó là gì? Kỳ lạ thay, nó xuất phát từ tình yêu và hy vọng. Cha mẹ quá yêu thương con nên “nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa”, không dám cho con tiếp xúc với đời, sợ con vấp ngã mà bao bọc con cẩn thận dưới cánh. Nhưng một sai lầm mà cha mẹ không nhận ra là mình đã vô tình ngăn cản sự trưởng thành và phát triển của con cái, khiến trẻ trở nên nhút nhát, sống nội tâm, hình thành tâm lý ỷ lại vào người khác. Sau này, khi ra đời, các em sẽ không tránh khỏi bỡ ngỡ và sợ hãi trước cuộc sống quá bấp bênh vì mình như cây dương xỉ sống bám trên cây cổ thụ. Một khi cây cổ thụ già yếu giống như cây bố mẹ thì cây dương xỉ khó mà sống được.
Lại nữa, ở trường, do chạy theo thành tích, điểm cao đã vô tình tạo ra phương pháp “học vẹt”, “học tủ”. Đây là sự giết chết kiến thức, tạo ra vẻ hào nhoáng bên ngoài nhưng mục nát bên trong. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến hiệu quả làm việc nhóm của người Việt Nam luôn ở mức thấp. Người này dựa vào người kia, người này dựa vào người kia tạo ra phản ứng dây chuyền khiến tất cả sụp đổ. Điều đó không hoàn toàn do cha mẹ, thầy cô mà phần lớn là do những bạn trẻ lười biếng, luôn lợi dụng sự chú ý của mọi người để trốn tránh trách nhiệm, thiếu cầu tiến, thiếu đam mê và ước mơ. .
Đó chính là tất cả những gì đang kìm hãm bước tiến của thế hệ trẻ Việt Nam hiện tại. Một ví dụ cụ thể là thay vì đứng xuống giúp mẹ để xe đi nhanh hơn, chàng thanh niên cao lớn lại để người mẹ ốm yếu đẩy xe còn mình ung dung ngồi phía sau. Điều này vừa khiến bản thân bị người khác chê cười, coi thường, vừa thể hiện tính cách ỷ lại “bám váy mẹ”. Ở cái tuổi ấy, lẽ ra cô phải dắt mẹ đi chứ không phải ngồi che nắng che mưa như thế.
Để cải thiện liệu vẫn còn thời gian! Không gì là không thể nhưng cần có quyết tâm. Trước hết, bản thân thanh niên phải có tính tự giác, tự lực giúp đỡ cha mẹ, tự làm lấy công việc của mình. Thoát ra khỏi cuộc sống khuôn mẫu, sự áp đặt để thoát ra khỏi cuộc sống ký sinh, nhàm chán, tạo dựng cho mình một hình ảnh độc lập “đầu đội trời, chân đạp đất”. Còn cha mẹ hãy nới lỏng vòng tay để con tự do dang rộng đôi cánh, để con tự đi, đứng dậy khi vấp ngã, dạy con kỹ năng sống, tự đẩy con ra đời, tự sống, tự tồn tại . .
Nhà trường nên từ bỏ việc trả lời tất cả các câu hỏi của học sinh, thay vào đó nên để học sinh tìm hiểu, khám phá, khơi dậy ở các em sự tò mò, đam mê để các em thấy hứng thú và có động lực học tập. Tốt lắm. Theo phương châm: Không có người giúp thì không có người hỏi, lúc khó khăn thì mình cho họ mượn cần câu để câu được một con cá.
Thay đổi phương pháp giáo dục là cách tốt nhất để thay đổi thói quen ỷ lại trước khi chúng bén rễ trong giới trẻ. Đây là công việc cần sự chung tay góp sức của mọi người, của toàn xã hội vì một tương lai tươi đẹp của cả nước.
Tóm lại, thói ăn bám gia đình, thầy cô là một vấn đề cấp bách cần giải quyết ở nước ta. Vì vậy, cha mẹ đừng vì tình cảm mà vô tình làm hại con mình. Đừng phá vỡ trí tưởng tượng của mầm non đất nước vì những thành tích ảo. Và quan trọng nhất, đừng hủy hoại tương lai vì sự lười biếng. Để giúp Tổ quốc vươn lên, tiến kịp các nước, mỗi người dân cần có trách nhiệm đẩy lùi thói ỷ lại, chống ăn bám, đừng làm dương xỉ mà hãy làm cổ thụ.
Suy nghĩ về hậu quả của lối sống kí sinh – văn mẫu 3
Xã hội ngày càng văn minh, tiến bộ. Tuy nhiên, có nhiều hiện tượng tiêu cực. Trong đó không thể không kể đến một bộ phận thanh thiếu niên có lối sống dựa dẫm, ỷ lại. Đây thực sự là một vấn nạn của xã hội hiện đại.
Chúng ta có thể hiểu lối sống phụ thuộc là lối sống phụ thuộc vào người khác, không có chính kiến của mình. Ví dụ: có một số học sinh có thói quen không chịu làm bài mà đợi bạn làm xong rồi mượn vở của bạn chép, hoặc đợi bố mẹ soạn vở xong mới xách cặp đi học, hoặc đơn giản là việc bố mẹ dọn cơm cho rồi chỉ ngồi vào bàn ăn mà không có ý thức giúp đỡ bố mẹ… Hiện tượng ỷ lại, ỷ lại của thanh thiếu niên gây ra những hậu quả nghiêm trọng đối với sự phát triển của mỗi đứa trẻ. cá nhân và cộng đồng nói chung. Đối với bản thân chúng ta, thói xấu đó sẽ khiến chúng ta ngày càng trở nên ỷ lại vào người khác, sống không có lập trường, không tin vào khả năng của bản thân và sẽ ảnh hưởng đến cha mẹ, khiến cha mẹ luôn phải canh cánh trong lòng không tin vào những điều con cái làm. . Đối với nhà trường, học sinh như vậy sẽ ảnh hưởng đến thành tích của học sinh đó nói riêng và của lớp, trường nói chung. Nghiêm trọng hơn, những học sinh như vậy sau này sẽ trở thành gánh nặng cho xã hội, dễ bị dụ dỗ, lôi kéo vào các tệ nạn xã hội, nghiện hút, cờ bạc.
Hiện tượng ỷ lại, ỷ lại bắt nguồn từ nguyên nhân chủ quan và khách quan. Nguyên nhân chủ quan là do học sinh quá lười biếng, luôn ỷ lại, không có chính kiến, lập trường riêng. Nguyên nhân khách quan là do các em chưa được giáo dục đúng cách, luôn được nuông chiều quá mức, cha mẹ nuông chiều làm hết việc cho con khiến các em không biết làm việc gì, luôn ỷ lại vào người khác. Để giải quyết vấn đề thanh thiếu niên có lối sống ỷ lại, dựa dẫm cần có các giải pháp đồng bộ. Nhà trường và gia đình nên rèn luyện cho con em mình tính cách sống độc lập, tự lập. Tích hợp các bài học giáo dục tác hại, ảnh hưởng tiêu cực của thói hư tật xấu vào các bài học ở trường, lớp.
Mỗi chúng ta đều là những thiếu niên, những mầm non tương lai của đất nước. Chúng ta cần nhận thức được lối sống dựa dẫm, lệ thuộc có hại cho mình như thế nào. Từ đó, chúng ta cần có những hành động cụ thể. Chúng ta nên cố gắng phát triển bản thân, để chúng ta có thể tự mình có khả năng mà không phụ thuộc vào người khác, để có thể tự hỗ trợ mình trong mọi việc.
Như vậy, lối sống ỷ lại của giới trẻ hiện nay quả thực là một vấn đề đáng báo động của xã hội hiện đại. Để xây dựng một xã hội văn minh, tiến bộ cần sự chung tay của mỗi cá nhân, mỗi gia đình và cả cộng đồng trong việc đẩy lùi tệ nạn ỷ lại, ỷ lại.
Xem thêm các bài văn mẫu lớp 12 luyện thi THPT Quốc gia:
Các bộ đề lớp 12 khác