Tiểu luận Tiếng nói của văn nghệ

Bạn đang xem: Tiểu luận Tiếng nói của văn nghệ tại thptnguyenquannho.edu.vn

Bài văn Tiếng nói của nghệ là tác phẩm được giới thiệu trong chương trình Ngữ Văn lớp 9 học kì II.

Tiểu Luận Tiếng Nói Của Nghệ Thuật

Sau đây Cmm.edu.vn sẽ cung cấp tư liệu về tác giả Nguyễn Đình Thi, nội dung của bài văn trên. Mời các bạn sinh viên xem chi tiết nội dung dưới đây.

Tiếng nói của nghệ thuật

Lắng nghe Tiếng nói của Nghệ thuật:

Mọi tác phẩm nghệ thuật đều được xây dựng bằng những chất liệu vay mượn từ thực tế. Nhưng người nghệ sĩ không chỉ ghi lại những gì đã có mà còn muốn nói lên những điều mới mẻ. Anh gửi vào tác phẩm một bức thư, một lời nhắn nhủ, anh muốn đem một phần của mình đóng góp cho cuộc sống xung quanh.

Nguyễn Du viết:

Cỏ non xanh tận chân trời, Cành lê trắng điểm xuyết vài bông hoa.

Không cần nói cho ta biết cảnh mùa xuân như thế nào, hai câu thơ đã làm ta rung động trước vẻ đẹp khác thường mà tác giả đã nhìn thấy ở cảnh vật, rung động với cảnh thiên nhiên mỗi độ xuân về như tái sinh. , trẻ mãi không già, và cảm thấy trong tim ta có những mảnh đời tươi trẻ ấy luôn tái sinh. Tất cả cảnh, tình, người, sự kiện của một cuốn tiểu thuyết, nếu chỉ để thỏa mãn trí tò mò, tìm hiểu của chúng ta thì đóng sách lại cũng chẳng để làm gì. Nhưng ta đọc những dòng cuối, ta biết đầu đuôi câu chuyện, ta biết nàng Kiều mười lăm tuổi đã chìm đắm ra sao, hay Anna Karenin đã chết một cách bi thảm. Ta không còn cần biết thêm gì nữa, nhưng ta vẫn ngồi trước trang sách không muốn gấp lại, đầu óc nặng trĩu những suy nghĩ, lòng ta vẫn chất chứa những vui buồn không bao giờ quên được: chúng ta chỉ nghe một thông điệp từ mấy trăm năm trước của Nguyễn Du hay Tôn-xtôi.

Thông điệp của nghệ thuật không chỉ là bài học đạo đức, triết lý nhân sinh, lời khuyên ứng xử, tâm lý xã hội. nếu chỉ vẽ truyện Kiều:

Trăm năm trong cõi người, Chữ tài, chữ phận, ghét nhau.

hoặc:

Gốc lành ở trong lòng ta, Lòng kia mới bằng ba chữ hiền tài.

thì tác phẩm của Nguyễn Du sẽ biến thành một loại “Phật giả ca”, cũng như Anna Carenina sẽ biến thành “từ chối ái ngữ”. Không, thông điệp của một Nguyễn Du, một Tony gửi đến nhân loại phức tạp hơn, phong phú hơn và sâu sắc hơn. Chúng ta tiếp nhận những nghệ sĩ vĩ đại ấy không chỉ những lý thuyết đạo đức, triết lý, mà tất cả những đam mê, vui buồn, yêu ghét, ước mơ, giận hờn, biết bao ý tứ của từng câu thơ. , từng trang sách, biết bao hình ảnh đẹp đẽ mà lẽ ra ta không được tiếp nhận hàng ngày xung quanh ta, một ánh nắng, một ngọn cỏ, một tiếng chim, bao nhiêu khuôn mặt người ta chưa từng thấy, bao nhiêu dáng vẻ mới, bao nhiêu những vấn đề chúng ta tìm thấy trong trái tim mình với sự ngạc nhiên.

Mỗi tác phẩm vĩ đại dường như tỏa sáng bên trong chúng ta một ánh sáng không bao giờ tắt, ánh sáng đó sau đó trở thành của chúng ta và chiếu sáng mọi thứ chúng ta sống, mọi người chúng ta gặp và làm. Thay đổi đôi mắt của chúng tôi, tâm trí của chúng tôi nghĩ. Những nghệ sĩ vĩ đại mang đến cho thời đại của họ một lối sống.

[…] Ta nhận ra sự kỳ diệu của nghệ thuật khi nghĩ đến những con người đông đảo, không trốn trong cơ quan bí mật, không bị giam giữ trong nhà máy bia, mà bị giam cầm suốt đời trong một hoàn cảnh đen tối. , không thể mở mắt. Những người đàn bà thôn quê lao động ngày xưa, suốt đời lam lũ, sống trong bóng tối, nay đã đổi khác hẳn, khi thì ru con hay trêu nhau bằng câu hò, khi thì chen nhau đi xem. một buổi chèo thuyền. Câu ca dao lưu truyền bao đời nay đã gieo vào bóng tối của những hoàn cảnh ngặt nghèo đó một ánh sáng, khơi dậy những cảm xúc và suy nghĩ khác thường. Và ánh đèn của buổi chèo, những nhân vật trình diễn, những lời ca, những điệu hò, làm cho những người ấy bật cười hay giấu một giọt nước mắt trong một buổi chèo. Nghệ thuật đã làm cho tâm hồn họ thực sự sống động. Thông điệp của nghệ thuật là cuộc sống.

Sự sống ấy tỏa đều đến mọi vẻ ngoài, mọi khía cạnh tâm hồn. Nghệ thuật nói lên tất cả tâm hồn của chúng ta, không chỉ trí tuệ, đặc biệt là trí thức.

Có lẽ nghệ thuật rất “trí thức hóa” quá. Một nghệ thuật trí thức hóa thường trừu tượng, khô héo. Nhưng nghệ thuật nói lên nhiều nhất cảm xúc, nơi tâm hồn gặp gỡ cuộc sống hàng ngày. Vì nghệ thuật không thể sống tách rời cuộc đời và cuộc sống là gì nếu trước hết nó không phải là hành động, lao động và lao động. Chiến đấu cũng là một phương thức lao động. Về mặt khoa học, con người trước hết là người sản xuất. Nơi nghệ thuật là nơi giao thoa của tâm hồn con người với cuộc sống hoạt động, với hoàn cảnh sản xuất, hoàn cảnh lao động hàng ngày, giữa thiên nhiên và giữa những người lao động với nhau. Vị trí chủ yếu của nghệ thuật là ở sự yêu, ghét, vui buồn, thiện ác trong đời sống tự nhiên và xã hội của chúng ta. Cảm xúc, tự ái, đời sống tình cảm là chiến trường chính của nghệ thuật. Tolstoy đã nói ngắn gọn: Nghệ thuật là tiếng nói của cảm xúc.

Nghệ thuật nói nhiều đến suy nghĩ, nghệ thuật không thể không có suy nghĩ, không có suy nghĩ con người vẫn là con người. Nhưng trong nghệ thuật, ý tưởng nảy sinh từ cuộc sống hàng ngày, và thấm nhuần tất cả cuộc sống. Tư tưởng nghệ thuật không bao giờ là một trí tuệ trừu tượng đơn độc trên cao. Một bài thơ, một trang truyện, một vở kịch, đến một bức tranh, một bản nhạc, ngay khi nó làm ta rung động trong cảm xúc, đừng bao giờ để đầu óc ta nhàn rỗi. Nhưng nghệ sĩ không đến để mở một cuộc thảo luận cởi mở và khô khan với chúng tôi về một vấn đề khoa học hay triết học. Ông làm cho ta được nhìn, được nghe, rồi từ những con người, những câu chuyện, những hình ảnh, những cảm xúc của tác phẩm sẽ khơi dậy trong đầu ta những vấn đề tư duy. Suy nghĩ trong nghệ thuật là một suy nghĩ thầm lặng, ẩn giấu. Và khoảng lặng của một câu thơ chìm sâu trong suy tư. Một bài thơ hay không bao giờ có thể được đọc một lần và đặt xuống. Tôi sẽ dừng tay ở trang đáng lẽ phải lật ra và đọc lại bài thơ. Tất cả tâm hồn chúng ta đều đọc, không riêng gì trí thức. Và không giống như cách đọc trí tuệ đơn thuần, cách đọc thứ hai chậm hơn, đòi hỏi nhiều nỗ lực hơn và có nhiều chỗ dừng hơn. Cho đến một câu thơ, người đọc thì thầm mãi trong lòng, mắt không rời trang giấy.

[…] Tác phẩm vừa là kết tinh tâm hồn của người sáng tạo, vừa là mạch sống mà người nghệ sĩ mang trong tim. Nghệ sĩ giới thiệu cho chúng ta một tình cảm, một tình yêu, một suy nghĩ bằng cách làm cho nó biểu hiện trong tâm hồn chúng ta tình cảm, một tình yêu, một suy nghĩ đó. Nghệ thuật không đứng ngoài soi đường cho ta, nghệ thuật đi vào và đốt lên ngọn lửa trong tim ta, khiến ta tự mình bước đi trên con đường đó. Bắt nguồn từ hoàn cảnh hàng ngày của con người, nghệ thuật tạo ra sự sống cho tâm hồn con người. Nghệ thuật mở rộng khả năng của tâm hồn, làm cho con người ta vui buồn nhiều hơn, yêu ghét nhiều hơn, mắt thấy tai nghe tinh tế hơn, sống được nhiều hơn. Nghệ thuật giải phóng con người khỏi ranh giới của chính mình, nghệ thuật xây dựng con người, hay đúng hơn là khiến con người tự xây dựng chính mình. Trên cơ sở đời sống xã hội, nghệ thuật xây dựng đời sống tinh thần của xã hội.

I. Đôi nét về Nguyễn Đình Thi

– Nguyễn Đình Thi (1924 – 2003), sinh tại Hà Nội.

– Sau cách mạng, ông là thành viên của Tổ chức Văn hóa Cứu quốc do Đảng Cộng sản thành lập năm 1943.

– Từ 1958 đến 1989, Nguyễn Đình Thi giữ chức Tổng thư ký Hội Nhà văn Việt Nam.

– Từ năm 1995, ông là Chủ tịch Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các hội văn học nghệ thuật.

Hoạt động văn nghệ của Nguyễn Đình Thi khá phong phú và đa dạng, bao gồm: làm thơ, viết văn xuôi, sáng tác nhạc, soạn kịch…

– Năm 1996, Nguyễn Đình Thi được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật.

– Một số tác phẩm tiêu biểu:

  • Truyện và văn xuôi: Xung kích (1951), Bên bờ sông Lô (tập truyện ngắn, 1957), Vỡ bờ (tập I năm 1962, tập II năm 1970)…
  • Tiểu luận: Mấy vấn đề văn học (1956), Tác phẩm của một tiểu thuyết gia (1964).
  • Thơ: Người Lính (1958), Dòng Sông Xanh (1974), Tổ Quốc (1948-1955)…

II. Giới thiệu về Tiếng nói của Nghệ thuật

1. Nguồn gốc

Tiểu luận “Tiếng nói của nghệ thuật” được viết năm 1948, in trong tập “Mấy vấn đề về văn học” (xuất bản năm 1956).

2. Bố cục

Gồm 4 phần:

  • Phần 1. Từ đầu đến “một lối sống của tâm hồn”. Nội dung nghệ thuật.
  • Phần 2. Tiếp theo là “Nghệ thuật là tiếng nói của cảm xúc”. Sự cần thiết của nghệ thuật.
  • Phần 3. Tiếp theo là “mắt không rời trang sách”. Sự nhạy cảm của nghệ thuật.
  • Phần 4. Phần còn lại: Sức mạnh của nghệ thuật.

3. Tóm tắt

Nội dung chính của nghệ thuật là hiện thực cuộc sống qua điểm nhìn của nghệ sĩ. Văn nghệ là sợi dây đồng cảm kì diệu giữa người nghệ sĩ và người đọc thông qua những rung động mãnh liệt, sâu sắc của trái tim. Nghệ thuật tạo điều kiện để con người sống phong phú hơn, hoàn thiện nhân cách và tâm hồn.

4. Nội dung

Nghệ thuật nối sợi dây thần kỳ của sự đồng cảm giữa nghệ sĩ và độc giả bằng những rung động mãnh liệt và sâu sắc của trái tim. Nghệ thuật giúp con người sống phong phú và hoàn thiện nhân cách tinh thần của chính mình.

5. Nghệ thuật

Lối viết chặt chẽ, giàu hình ảnh, cảm xúc…

III. Dàn ý tìm hiểu Tiếng nói của nghệ thuật

(1) Mở bài

Về tác giả Nguyễn Đình Thi, tiểu luận Tiếng nói của nghệ thuật.

(2) Cơ thể

Một. Nội dung nghệ thuật

– Cuộc sống và tình cảm con người qua góc nhìn của người nghệ sĩ.

– Đi sâu khám phá cuộc sống trong mối quan hệ tính cách, số phận.

– Đời sống khách quan, quan điểm, đánh giá và suy nghĩ của nghệ sĩ.

b. Sức mạnh kỳ diệu của nghệ thuật

– Làm cho đời sống ý thức của con người đầy đủ, phong phú hơn, mang đến những cung bậc cảm xúc yêu ghét, thiện ác, vui buồn trong công việc và cuộc sống.

– Góp phần làm tươi mới cuộc sống nhọc nhằn, giúp con người biết rung cảm và ước mơ, giữ vững niềm tin vào cuộc sống.

– Mở rộng khả năng của tâm hồn, làm cho con người vui buồn nhiều hơn, thương ghét nhiều hơn, tai mắt thấy được, tai nghe tinh tế hơn, sống được nhiều hơn.

– giải phóng con người khỏi ranh giới của chính mình, nghệ thuật xây dựng con người, hay đúng hơn, khiến con người tự xây dựng chính mình.

(3. Kết luận

Khẳng định lại giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm “Tiếng nói nghệ thuật”.

Bạn thấy bài viết Tiểu luận Tiếng nói của văn nghệ có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Tiểu luận Tiếng nói của văn nghệ bên dưới để Trường THPT Nguyễn Quán Nho có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptnguyenquannho.edu.vn của Trường THPT Nguyễn Quán Nho

Nhớ để nguồn bài viết này: Tiểu luận Tiếng nói của văn nghệ của website thptnguyenquannho.edu.vn

Chuyên mục: Văn học

Xem thêm bài viết hay:  Bài văn mẫu Tả cái tủ sách của em hay nhất (5 mẫu) - Văn mẫu lớp 5

Viết một bình luận