Tưởng tượng mình là Xi-mông rồi kể lại câu chuyện Bố của Xi-mông

Bạn đang xem: Tưởng tượng mình là Xi-mông rồi kể lại câu chuyện Bố của Xi-mông tại thptnguyenquannho.edu.vn

Đề bài: Hãy tưởng tượng mình là Simon và kể lại câu chuyện về cha của Simon

Bài văn mẫu Hãy tưởng tượng mình là Simon và kể lại câu chuyện về bố của Simon

Phân công:

Tôi là Simon, một đứa trẻ chỉ có mẹ và không có cha. Mẹ đã dành tất cả tình yêu thương của mình để bù đắp cho tôi sự thiếu thốn tình thương đó, nhưng tôi không khỏi chạnh lòng trước nỗi buồn đó. Đó là một tuổi thơ đáng sợ đối với tôi, và khi tôi còn đi học, bạn bè của tôi sẽ vây quanh tôi và nói: “Này, này! Đứa con hoang không có cha!”

Tuổi thơ của tôi là một khoảng thời gian rất buồn. Khi tôi đến trường, sau giờ học, các bạn cùng lớp vây quanh tôi để chế giễu và hỏi bố tôi là ai. Nếu tôi không thể trả lời, họ sẽ coi tôi như một trò đùa và thậm chí đánh tôi. Hôm nay, khi chuông báo hiệu giờ tan học, chúng kéo tôi ra sân để hỏi thăm bố. Bản thân tôi, cũng hay muốn hỏi những câu như họ: “Bố tôi là ai?”, “tại sao ông ấy không xuất hiện?”… Khi tôi hỏi mẹ, mẹ nhìn tôi với vẻ mặt chán nản, bà luôn luôn nói. cố gắng tránh câu hỏi đó của tôi. Họ đánh, họ cười tôi thích thú, lol. Nỗi đau thể xác không bằng nỗi đau tủi nhục của tâm hồn. Một đứa trẻ, ngay cả khi đến trường cũng không được đối xử công bằng, tôi tự hỏi “mình có lỗi gì?”.

Tôi chạy một mạch ra bờ sông, nước mắt giàn giụa trên mặt. Lúc đó không có suy nghĩ nào khác ngoài việc muốn tìm đến cái chết. Tôi không muốn sống trong cảnh tủi nhục, tủi nhục, hàng ngày phải bị chế nhạo và trở thành trò tiêu khiển của lũ bạn. Tôi cứ khóc, rất lâu. Nhưng nhường như cảnh muốn an ủi tôi. Ánh nắng nhẹ nhàng sưởi ấm ngọn cỏ. Mặt nước sáng như gương. Tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Tôi nằm trên bãi cỏ và muốn ngủ. Ngủ một giấc dài và không bao giờ thức dậy nữa.

Tôi chợt nhớ nhà, nhớ mẹ da diết. Tôi vô cùng buồn bã. Tôi lại khóc, to hơn trước. Tôi đang trong cơn đau. Tôi quỳ xuống và nói lời cầu nguyện giống như vậy trước khi đi ngủ. Chúa sẽ cứu linh hồn tôi. Tôi muốn cầu nguyện nhưng không thể vì tiếng nức nở và cổ họng tôi nghẹn lại. Mắt tôi nhòe đi.

Một bàn tay đặt lên vai tôi. Một giọng nói vang lên: -Làm gì mà phiền thế cưng? Tôi cố dụi đôi mắt đỏ hoe nhìn lên. Đó là một người đàn ông trung niên, để râu và tóc đen, nhìn tôi trìu mến. Tôi trả lời: -Họ đánh con…vì…con…không…không có cha…không có cha. Khi tôi gặp họ, tôi cảm thấy như mình có thể trút bỏ mọi cảm xúc của mình. Nhục nhã đau đớn có thể trút ra. Nghe vậy, anh nói với tôi: – Sao thế? ai không có cha? Tôi cảm thấy trái tim mình đau nhói mỗi khi ai đó hỏi về bố tôi. Nhưng đột nhiên nó im bặt. Rồi anh nói với tôi: – Thôi, em đừng buồn, về nhà mẹ đẻ đi. Họ sẽ cho bạn… một người cha.

Đối với tôi, họ là hai người xa lạ, chưa từng quen biết nhau. Tuy nhiên, vì lý do nào đó, khi tôi nghe thấy điều gì đó tương tự, tôi cảm thấy vô cùng tự tin. Tôi cảm thấy như có một phép màu sắp xảy ra với mình, và biết đâu tôi sẽ có một người cha như lời người ta vẫn nói. Tôi sẽ không còn buồn tủi, tủi nhục và sẽ không còn bị bạn bè chê cười, dè bỉu. Tôi bật dậy, nắm lấy bàn tay thô ráp nhưng lạnh giá của anh. dẫn tôi về nhà.

Khi tôi về đến nhà, mẹ tôi xuất hiện với khuôn mặt nhợt nhạt và nghiêm trọng. Mẹ tôi là một người phụ nữ rất đẹp. Tính cách của cô ấy cũng vô cùng mạnh mẽ. Nhưng chỉ vì cả tin mà cô bị phản bội. Chính vì vậy mỗi lần nhắc đến bố là mẹ tôi tránh mặt. Mẹ tôi không muốn nói về kẻ ngoại tình đó nữa. Mẹ luôn dành cho tôi tình cảm đặc biệt như một sự bù đắp cho những thiếu thốn mà tôi phải chịu đựng từ khi còn nhỏ. Nhưng Philip nhẹ nhõm nói với mẹ tôi:

– Đây cô, cháu mang về cháu bé bị lạc gần bờ sông. Tôi… đánh tôi… vì tôi không có cha. Mẹ tôi đã khóc. Tôi biết đó là những giọt nước mắt đau khổ. Tôi chạy đến bên Philip như một ân nhân, hỏi với tất cả hy vọng: – Bố có muốn làm bố con không? Nhưng Philip im lặng. nhìn mẹ tôi. Tôi giống như một đứa trẻ liều lĩnh và bướng bỉnh:-nếu tôi không muốn, tôi sẽ nhảy ra ngoài và dìm xuống sông. Chung Philip mỉm cười hiền hậu: -Vâng, tôi không muốn!

Tôi cảm thấy mình như được sống lại. Nỗi tủi nhục và đau đớn vừa rồi đã biến mất, thay vào đó là niềm hân hoan hạnh phúc lan tỏa khắp nơi. Tôi nói: – Thế đấy! bởi vì Philip, không phải cha của bạn!

Hôm sau đến lớp, em mang theo niềm kiêu hãnh và hãnh diện. Khi tan học, tôi nói với những đứa bạn hay trêu chọc mình: “Bố tớ đấy à? Bố tôi là Philip”. Dù họ có đánh tôi nhưng giờ tôi không còn sợ hãi như trước. Bởi trong tim tôi luôn có hình bóng của bố, bố của Philip. Tôi cũng có bố và xứng đáng có một gia đình hạnh phúc như bao người khác. đứa trẻ khác.

Bố của Philip chuyển đến sống với mẹ con tôi. Con thấy mẹ vui lắm dù không nói ra. Tôi thầm cảm ơn bố Philip vì ông như tia sáng soi vào cuộc đời tăm tối của mẹ con tôi. Đó là ngọn đèn đã thắp sáng cho mẹ tôi, cho tôi niềm tin vào một gia đình hạnh phúc. Vì trên đời này, tôi tin ai cũng có quyền sống và quyền mưu cầu hạnh phúc.

——-HẾT——

Trên đây chúng tôi đã hướng dẫn các em cách viết bài Tưởng tượng là cha Si-mon rồi kể lại câu chuyện về cha của Si-môn, để có thêm gợi ý hay cho bài viết, các em có thể tham khảo: Tổng kết: tắt Cha Si-môn, tìm hiểu về nhân vật của bác Phi-líp trong truyện ngắn Bố của Xi-mông, tìm hiểu nhân vật Xi-mông qua đoạn trích trong truyện ngắn Bố của Xi-mông, Cảm nhận về diễn biến tâm trạng của Xi-mông trong đoạn trích từ bố của Xi-mông.

Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Mọi sao chép đều là gian lận!

Nguồn chia sẻ: Trường Cmm.edu.vn (thptsoctrang.edu.vn)

Bạn thấy bài viết Tưởng tượng mình là Xi-mông rồi kể lại câu chuyện Bố của Xi-mông có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Tưởng tượng mình là Xi-mông rồi kể lại câu chuyện Bố của Xi-mông bên dưới để Trường THPT Nguyễn Quán Nho có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptnguyenquannho.edu.vn của Trường THPT Nguyễn Quán Nho

Nhớ để nguồn bài viết này: Tưởng tượng mình là Xi-mông rồi kể lại câu chuyện Bố của Xi-mông của website thptnguyenquannho.edu.vn

Chuyên mục: Văn học

Xem thêm bài viết hay:  Vật Lí 8 Bài 20: Nguyên tử, phân tử đi lại hay đứng yên? – Giải bài tập SGK Vật Lí 8 Bài 20

Viết một bình luận